Friday, March 27, 2009

Ts Trần An Bài: Bức Hình Biết Nói

Bức Hình Biết Nói

 

Tiến sĩ Trần An Bài

 

(Bài thuyết trình nhân ngày Truyền Thống Cảnh Sát

Quốc Gia năm 2007 tại Nam và Bắc California, Hoa Kỳ)

 

Ngày nay du khách đến Việt Nam đều hết sức kinh ngạc truớc cảnh tượng người dân, già trẻ, lớn bé, đàn ông, đàn bà khi ra đường đều phải bịt miệng. Mảnh vải bịt miệng được người ta đặt cho cái tên rất hoa mỹ: "Khẩu Trang".

Đường phố Việt Nam đầy bụi bặm và khói xe, nên không khí ô nhiễm rất nặng, ảnh hưởng đến sức khỏe của dân. Chỉ hít không khí ngoài đường trong nửa giờ là thấy miệng khô và cảm thấy đau ở cổ họng khi nuốt nước miếng. Theo báo cáo mới nhất của cơ quan y tế Việt Nam, các bệnh liên quan đến đường hô hấp đang gia tăng một cách đáng ngại.

 

Có những cô gái còn đeo khẩu trang rất rộng, che suốt từ hai mang tai xuống tới cổ, chỉ để chừa cặp kính râm trông giống như "Điệp Viên 007". Thành thử cái thú của các chàng trai si tình ra đường ngắm vẻ đẹp mỹ miều của các cô gái Việt ngày nay không còn nữa, vì mỗi khi rời nhà, mẹ thường nhắc con gái đeo khẩu trang vào, đừng nghe, đừng nói và cũng đừng cho ai xem mắt nữa. Thế nên mới xảy ra nhiều cảnh "bé cái lầm":

 

Khẩu trang nó hại anh rồi,

Tưởng da em trắng, ai ngờ rỗ hoa.

Tưởng em môi thắm mặn mà,

Ai ngờ sứt mẻ, vừa già vừa thâm.

 

Từ hiện tượng không khí bị vẩn đục, người ta liên tưởng đến một khung cảnh xã hội luân lý ô nhiễm đồi trụy, đặc biệt là phẩm giá phụ nữ bị xúc phạm. Chỉ dưới chế độ cộng sản mới có những cảnh anh Tàu phù hay Đại Hàn răng vổ, miệng hô, tàn tật, sang Việt Nam tuyển vợ giữa một bày thiếu nữ trẻ đẹp, lõa lồ đứng nối đuôi xếp hàng mong được lấy chồng ngoại quốc.

 

Về phương diện chính trị, hình ảnh khẩu trang cũng diễn tả một xã hội công an trị, trong đó, người dân bị bịt miệng, bịt tai và bịt mắt. Tại các tỉnh nhỏ, mỗi ngày ba lần, các loa phóng thanh gắn tràn đầy trên các cột điện thành phố tuyên truyền kêu inh ỏi, khiến người dân phải bịt tai, cho khỏi bị ô nhiễm tư tưởng.

 

Mới đây nhất, ngày 30-3-2007, hình ảnh bịt miệng đã xảy ra ngay tại tòa án, nơi mà theo truyền thống, người ta được tự do công khai trình bày tất cả những gì là thầm kín, trung thực nhất từ đáy lòng mình, hầu mong rằng sự thật sẽ được công lý che chở, bảo vệ, kể cả việc chỉ trích chính phủ mà không sợ bị trừng phạt. Đó là vụ một công an lực lưỡng mặc khẩu trang cho linh mục Nguyễn Văn Lý. Khẩu trang đó không phải bằng vải, mà bằng bàn tay lực lưỡng bịt chặt miệng ngài, không cho nói. "Công Lý bịt miệng cha Lý một cách rất phi lý".

 

I. BẢN ÁN KHẨU TRANG

Linh mục Nguyễn Văn Lý, 61 tuổi, đã bị nhà cầm quyền cộng sản bắt đưa ra tòa ba lần. Lần thứ nhất, năm 1983, cha bị tòa kết án 10 năm tù về tội "phá hoại khối đoàn kết toàn dân" và "phá rối trật tự an ninh". Lần thứ nhì, năm 2001, bị 15 năm tù về tội "không chấp hành quyết định hành chánh" và "phá hoại chính sách đoàn kết", nhưng cha ngồi tù chưa đầy 4 năm thì được thả vì áp lực của quốc tế. Lần thứ ba này, cha bị truy tố về tội "tuyên truyền chống Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam" (CHXHCNVN), chiếu điểm (a) và (c) khoản 1 của điều 88 Luật Hình Sự. Cha bị tuyên phạt 8 năm tù và 5 năm quản chế.

 

Trong phạm vi bài này, chúng tôi sẽ dùng chính luật pháp Việt Nam để phân tích bản án xử linh mục Nguyễn Văn Lý.

 

1. GIẢI THÍCH LUẬT

 

Điều 88 Hình Luật quy định tội tuyên truyền chống Nhà Nước CHXHCNVN như sau:

"1. Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống Nhà Nước CHXHCNVN, thì bị phạt tù từ 3 năm đến 12 năm:

a) Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân;  ...

c) Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hóa phẩm có nội dung chống Nhà Nước CHXHCNVN."

Vấn đề đặt ra ở đây là linh mục Nguyễn Văn Lý có vi phạm điều luật này hay không?

 

Để có câu trả lời, cần phải phân biệt rõ ràng bốn đối tượng hoàn toàn khác nhau dưới đây:

- Nhà Nước (tức Quốc Gia hay Tổ Quốc) Việt Nam,

- Chế độ chính trị,

- Chính Quyền Nhân Dân (hay Nhà Cầm Quyền), và

- Đảng Cộng Sản Việt Nam.

 

a) Nhà Nước Việt Nam

 

Nước Việt Nam trải qua bao thế kỷ đã được đổi tên nhiều lần, như Văn Lang, Âu Lạc, Đại Việt, An Nam, Đại Nam... và hiện tại là Việt Nam. Tổ Quốc Việt Nam đã được khai sinh và tồn tại do công lao, xương máu của biết bao anh hùng liệt sĩ. Tổ Quốc này là nơi chôn nhau cắt rốn của những người Việt Nam. Tổ Quốc Việt Nam được chúng ta ấp ủ trong tim và ngàn đời yêu mến thiết tha. Ai chống lại Tổ Quốc Việt Nam, người đó phạm tội phản quốc.

 

b) Chế độ chính trị

 

Tùy thời đại, Tổ Quốc Việt Nam đã được khoác cho nhiều tấm áo (tức là chế độ) chính trị khác nhau, như chế độ Quân Chủ, chế độ Cộng Hòa, Dân Chủ Cộng Hòa và nay là chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa. Mỗi người dân có quyền tự do thích hay không thích những bộ áo chính trị này và có quyền thay đổi chế độ qua lá phiếu tự do. Ví dụ: nhân dân miền Nam Việt Nam, qua cuộc trưng cầu dân ý ngày 26-10-1955, đã truất phế Vua Bảo Đại, bãi bỏ chế độ Quân Chủ và thành lập chế độ Cộng Hòa. Còn Cộng Sản Việt Nam, vào năm 1945, đã chọn chế độ Dân Chủ Cộng Hòa. Đến năm 1976 thì đổi lại thành Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa.

 

c) Chính Quyền hay Nhà Cầm Quyền

 

Đó là những người lãnh trách nhiệm điều khiển guồng máy quốc gia. Hiện tại, điều 4 Hiến Pháp Việt Nam trao cho Đảng Cộng Sản độc quyền cử người nắm giữ guồng máy chính quyền này. Tuy nhiên, về phương diện pháp lý cũng như thực tế, chính quyền này vẫn là một cơ cấu hoàn toàn khác với Đảng Cộng Sản Việt Nam, vì không phải tất cả những người ở trong guồng máy chính quyền đều là đảng viên Đảng Cộng Sản. Các đảng viên chỉ nắm giữ các chức vụ then chốt thôi.

 

d) Đảng Cộng Sản Việt Nam

 

Hầu hết các quốc gia văn minh tiến bộ đều áp dụng chế độ đa đảng, chẳng hạn Hoa Kỳ có hai đảng lớn là Cộng Hòa và Dân Chủ. Còn Việt Nam, điều 4 Hiến Pháp thiết lập chế độ độc đảng, tức chỉ có Đảng Cộng Sản nắm độc quyền lãnh đạo quốc gia. Đảng này do Hồ Chí Minh thành lập vào ngày 3-2-1930.

 

2. LINH MỤC LÝ CHỐNG ĐỐI TƯỢNG NÀO?

 

Theo các tài liệu, cũng như hành vi và lời nói của linh mục Lý thì không có bằng chứng nào cho thấy ngài chống Nhà Nước (đối tượng 1). Nhà Nước là Quốc Gia hay Tổ Quốc. Cha Lý là người yêu tổ quốc và chỉ muốn làm điều tốt cho quốc gia.

Linh mục Lý cũng không có lời lẽ nào chỉ trích chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa (đối tượng 2).

 

 

 

Còn đối với chính quyền (đối tượng 3), linh mục Lý không hề nêu tên bất cứ một viên chức chính quyền nào ra để phỉ báng. Ngài chỉ đòi hỏi chính quyền tôn trọng các quyền tự do như đã được quy định trong Hiến Pháp và luật pháp. Nói cách khác, linh mục Lý không phỉ báng mà chỉ sửa sai chính quyền Việt Nam.

Tóm lại, linh mục Lý đã không hề phạm tội chống Nhà Nước và phỉ báng Chính Quyền Nhân Dân như đã quy định tại điều 88 Hình Luật. Trái lại, chính những người cầm quyền không tôn trọng quyền tự do của người dân như đã định trong Hiếp Pháp và luật pháp mới là kẻ có tội, đáng bị đem ra tòa xét xử.

Điều rõ nhất, không ai chối cãi là linh mục Lý đã công khai đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam (đối tượng 4). Ngài đã hét lên trước tòa: "Đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam". Tuy nhiên, như vừa trình bày, điều 88 Hình Luật không hề ngăn cấm và trừng trị hành vi đả đảo Đảng Cộng Sản. Nhà Nước khác với Đảng Cộng Sản, chính quyền cũng không phải Đảng Cộng Sản. Vậy thì tại sao viên công an lại dám bịt miệng cha Lý, không cho ngài chống Đảng Cộng Sản?

 

Nếu linh mục Lý đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam và gây thiệt hại cho Đảng này thì Tổng Bí Thư Đảng phải đứng đơn kiện, chứ không phải Nhà Nước.

 

Lý do nào linh mục Nguyễn Văn Lý "Đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam"?

 

Đảng trưởng Hồ Chí Minh đã thành lập Đảng này năm 1930, rồi 15 năm sau, tức năm 1945 mới thành lập chế độ Dân Chủ Cộng Hòa, và nay đổi là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa. Như vậy, tính đến năm nay, Đảng Cộng Sản Việt Nam đã thọ được 77 tuổi. Tưởng cần ghi nhận ở đây là Hồ Chí Minh chết năm 79 tuổi. Hai năm nữa thì tuổi Đảng cũng bằng với tuổi ông Hồ vào lúc ông chết. Người ta đang chờ xem có gì xảy ra vào năm 2009 không, vì có nhiều cái chết trùng hợp lạ kỳ tại Việt Nam, như Hồ Chí Minh chết đúng vào ngày Quốc Khánh, mồng 2-9-1969. Phạm Văn Đồng chết vào ngày 29-4-2000, cùng ngày chế độ VNCH hấp hối.

 

Trên thế giới, kể từ ngày cộng sản chủ xướng Cách Mạng tháng Mười, năm 1917 tại Nga, đã có 94 triệu sinh linh chết thảm. Con số này được ghi nhận như sau: cộng sản Nga giết 20 triệu người, Trung Cộng: 65 triệu, Bắc Hàn: 2 triệu, Kampuchia: 2 triệu, Đông Âu: 1 triệu và còn lại là ở một số các quốc gia khác. Riêng tại Việt Nam, Đảng Cộng Sản đã giết 1 triệu người suốt thời gian áp dụng chính sách vô sản. Con số nạn nhân này là một niềm đau xót triền miên cho Mẹ Việt Nam. [Stéphane Courtois, Le Livre noir du communism: Crimes, terreur, répression - Hắc Thư của chủ nghĩa cộng Sản: Tội ác, khủng bố, đàn áp]

 

Suốt 77 năm qua, Đảng Cộng Sản Việt Nam đã viết ra Hiến Pháp, Đảng soạn thảo luật lệ, Đảng cai trị đất nước. Từ chỗ độc đảng, quay ra độc tài và trở thành độc ác.

Suốt 77 năm qua, Đảng bịt mồm, bịt miệng dân, nhồi sọ dân để họ không còn biết phân biệt Đảng với Nhà Nước và Đảng với Chế Độ. Đi tới đâu, người ta cũng thấy Cờ Đỏ Búa Liềm, tức Cờ Đảng cắm ngang hàng, cùng khuôn khổ, cùng kích thước tung bay song song với Cờ Đỏ Sao Vàng, tức cờ của một quốc gia. Tôn vinh Đảng ngang hàng với Tổ Quốc là một điều nghịch lý, là phạm thượng.

 

Điều 4 Hiến Pháp Việt Nam quy định: "Đảng Cộng Sản Việt Nam..., theo chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà Nước và xã hội." Khi linh mục Lý miệng hô: "Đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam!", dù tay bị trói, cũng cố gắng giơ 4 ngón tay lên. Phải chăng ngài muốn nhắc đến điều 4 Hiến Pháp quái gở này?

 

Quái gở, vì Đảng Cộng Sản Việt Nam được xây dựng trên hai nền tảng:

- Chủ nghĩa Mác-Lênin, và

- Tư tưởng Hồ Chí Minh.

 

a) Chủ nghĩa Mác-Lênin

 

Năm 1930, Hồ Chí Minh đã đem cái chủ nghĩa tàn ác, ngoại lai này về áp đặt trên đất nước Việt Nam. Nhưng thật là trớ trêu! Chính Nga Sô là đất nước đẻ ra cái lý thuyết quái thai này đã khai tử nó từ năm 1991. Vậy mà Hiến Pháp Việt Nam cho đến nay vẫn chưa sửa đổi. Cả thế giới ngày nay khi nhắc đến hai chữ "Cộng Sản" đều thấy rùng mình khiếp sợ. Hồn thiêng của 94 triệu nạn nhân trên thế giới vẫn còn phảng phất đâu đây.

 

Riêng tại Việt Nam, hỏi rằng sau 77 năm Đảng Cộng Sản hoành hành, chính sách tam vô: vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo đã diễn tiến tới đâu rồi? Các đảng viên vẫn có gia đình và tiền tham nhũng, tiền bóc lột đồng bào hiện đang nuôi dưỡng các gia đình đó. Một thế giới đại đồng theo quan niệm Mác-Lênin không bao giờ xảy ra. Trái lại, lằn ranh giữa hai quốc gia cộng sản anh em là Trung Quốc và Việt Nam chẳng những không xóa bỏ, mà còn bắn giết lẫn nhau để giành giựt ranh giới.

 

Còn về tôn giáo, bất chấp những đàn áp, bất chấp những mưu đồ "quốc doanh hóa", các tín hữu vẫn âm thầm hành đạo và sống đạo.

 

Thông thường sau khi chết, người ta cầu nguyện để được về Thiên Đàng hưởng Nhan Thánh Chúa hay về cõi Niết Bàn để gặp Phật. Chỉ riêng Hồ Chí Minh mới có ước vọng kỳ cục không giống ai, khi ông viết trong chúc thư: "Tôi để sẵn mấy lời này, phòng khi tôi sẽ đi gặp cụ Các Mác, cụ Lênin và các vị cách mạng đàn anh khác, thì đồng bào cả nước, đồng chí trong Đảng và bầu bạn khắp nơi đều khỏi cảm thấy đột ngột".

Lập chúc thư kiểu này, người ta nghi Hồ Chí Minh có mưu đồ tái lập Đảng Cộng Sản tại cõi âm phủ, sau khi chế độ cộng sản bị khai tử trên trái đất này.

 

Rất may! Hồ Chí Minh, con người vô thần, đã tin chết không phải là hết, đúng như niềm tin của các tôn giáo. Nhưng rất tiếc! Ông đã mong ước gặp lại các tên trùm cộng sản, mà không tiên liệu việc sẽ phải gặp lại 94 triệu linh hồn các nạn nhân đã bị chế độ cộng sản của ông tàn sát.

Rất tiếc! Ông đã không khuyên bảo các đồng chí cộng sản Việt Nam phải làm gì, để cho ông được an lành khi gặp lại 1 triệu nạn nhân người Việt đã bị Đảng của ông ngược đãi cho đến chết.

 

Các cán bộ cộng sản thường dạy trẻ con chối bỏ sự hiện hữu của Thượng Đế bằng bài học này: Họ bảo các em vào nhà thờ xin Thượng Đế cho viên kẹo. Sau khi cầu nguyện trở về, không em nào có kẹo để ngậm cả.

 

Cán bộ chỉ dạy tiếp:

- Bây giờ, các em chắp tay lại trước hình Bác Hồ để xin kẹo.

Các em làm theo và cán bộ phát cho mỗi em một viên kẹo, rồi kết luận:

- Đó, các em thấy chưa? Làm gì có Thượng Đế. Chỉ có Bác Hồ thôi!

Rất tiếc! Hồ Chí Minh không tiên liệu để sau khi chết, chẳng may lại có Thượng Đế, Đấng mà khi sống ông nhất quyết chối bỏ, Đấng sẽ phán xét công tội của mỗi người trên trần gian, Đấng đã lập nên Thiên Đàng cho người lành và Hỏa Ngục cho người dữ, thì số phận ông sẽ ra sao đây?

Rất tiếc! Lúc còn sống Hồ Chí Minh đã coi tôn giáo là "liều thuốc phiện ru ngủ dân" và chối bỏ Trời Phật. Nhưng mới đây, ngày 26-3-07, Đảng Cộng Sản đã đúc tượng ông sơn son thiếp vàng, đặt ngồi chễm chệ trước tượng Đức Phật trong chánh điện của ngôi chùa quốc doanh Đại Nam Quốc Tự ở Bình Dương, để thiên hạ đến thờ kính. Tại sao Đảng Cộng Sản Việt Nam lại dám làm những điều nghịch thường và bất kính đối với Đức Phật như vậy?

 

b) Tư tưởng Hồ Chí Minh

 

Chúng ta có thể khẳng định mà không sợ sai lầm rằng Hồ Chí Minh không có tư tưởng nào sáng giá cả. Bản Tuyên Ngôn Độc Lập mà Hồ Chí Minh đọc ngày 2-9-1945 tại quảng trường Ba Đình để khai sinh ra chế độ Dân Chủ Cộng Hòa, ai cũng tưởng rằng đó là tư tưởng của Hồ Chí Minh. Nhưng thật khôi hài! Ông ta đã "cầm nhầm" những tư tưởng đó từ Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, bằng cách chép lại hầu như nguyên văn!

Một tư tưởng khác của Hồ Chí Minh mà người ta cho là đắc ý nhất, đó là câu quảng cáo được dán khắp hang cùng ngõ hẻm, kể cả lối vào lăng Hồ Chí Minh: "Không gì quý hơn Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc".

 

Ai cũng biết Hồ Chí Minh có ý nói rằng: Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc là quý nhất, không gì quý hơn và cũng không gì quý bằng. Nhưng cách hành văn của ông đã phản lại tư tưởng của ông. Đáng lẽ ông phải nói: "Không gì quý bằng Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc".

Không gì "quý bằng" thì ba thứ đó mới là "quý nhất". Còn không gì "quý hơn" thì có những thứ khác cũng "quý bằng" ba thứ đó.

 

Trong quán ăn, có một cán bộ Đảng và một chàng Mỹ gốc Việt ngồi tán một cô gái đẹp như Trăng Rằm. Cán bộ bắt chước tư tưởng của Bác Hồ, khen cô gái:

- Em ơi, chưa bao giờ anh gặp được một cô gái nào đẹp hơn em.

Cô gái nguýt dài:

- Ôi giời ôi! Nếu mà không có cô nào đẹp hơn em, thì có vợ anh đẹp bằng em đấy. Thôi, về với vợ anh đi!

Đến lượt anh chàng Mỹ gốc Việt tán tỉnh:

- Em ơi, đời anh chưa hề gặp được người con gái nào đẹp bằng em.

Cô gái cười vui vẻ:

- Thật không anh? Nếu không có cô gái nào đẹp bằng em, thế thì em đẹp nhất trên đời phải không anh? Thôi, cho em theo anh về bên ấy đi.

Đấy, cái đẹp hơn với đẹp bằng và cái quý hơn với quý bằng khác nhau một trời một vực như vậy!

 

Nếu Hồ Chí Minh nói rằng: "Không gì quý hơn Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc", mà chúng ta chứng minh được trên đời thực sự có những thứ "quý hơn" hay ít ra cũng "quý bằng" Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc thì tư tưởng của Hồ Chí Minh trở thành phản nghĩa. Thử hỏi: Sinh Mạng con người có quý không? Xin thưa: Sinh Mạng con người "quý hơn" Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc. Bởi vì ba thứ này chỉ có giá trị cho người còn sống, chứ khi con người đã chết thì ba thứ đó chẳng còn gì quý nữa. Cũng chỉ vì khinh thường sinh mạng con người mà các tướng lãnh cộng sản Việt Nam thường áp dụng chiến thuật biển người trong các trận đánh. Họ đẩy cả đàn bà con nít ra mặt trận để làm bia đỡ đạn. Vậy khi con người đã chết rồi thì đâu cần Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc làm chi nữa?

 

Tư tưởng Hồ Chí Minh thực sự chỉ là phản tư tưởng hoặc tư tưởng "dzổm"!

 

 

Tóm lại, hai nền tảng lý thuyết của Đảng Cộng Sản Việt Nam là chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh đã thực sự chết rồi. Nó đã được khai tử ngay vào ngày Hồ Chí Minh chết, tức ngày 2-9-1969 rồi.

 

Thực ra, cho tới nay Đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn còn lê lết sống, nhưng chỉ có cái vỏ bề ngoài, còn bên trong đã hoàn toàn mục nát hoặc biến thể với nhãn hiệu tư bản. Đảng Cộng Sản Việt Nam ngày nay cũng y hệt như cái thây ma Hồ Chí Minh hiện đang được ướp trong lồng kính, quàn ở công trường Ba Đình. Bề ngoài, xem ra là hình dạng Hồ Chí Minh, nhưng thực chất chỉ là một cái xác chết ướp lạnh, không hồn, lục phủ ngũ tạng bị moi vất đi hết, chẳng còn gì. Cái xác ấy được lưu giữ trong một môi trường trái tự nhiên, phản khoa học.

 

Nghĩa là thông thường xác chết phải đem chôn hay hỏa thiêu. Đàng này Đảng cố gắng tô son, trát phấn cho cái thây ma đó. Mỗi ngày, lăng Hồ Chí Minh chỉ mở cửa 4 tiếng đồng hồ buổi sáng cho khách tò mò vào coi, rồi lại phải đóng cửa lăng để xịt thuốc sát trùng. Thêm nữa, mỗi năm còn phải đóng cửa tới 2 tháng để tẩy mùi hôi thối trong lăng. Bao lâu còn ráng giữ cái xác ấy và cái Đảng vô hồn ấy thì bấy lâu còn chồng chất khổ đau, bất hạnh cho dân chúng về tiền bạc và công sức. Bao lâu không đem cái xác chết ấy và cái Đảng vô hồn ấy chôn sâu dưới lòng đất cho dòi bọ rúc tỉa thì bấy lâu dân chúng Việt Nam vẫn còn phải đeo khẩu trang, vì chưa có bầu khí Độc Lập, Tự Do và Hạnh Phúc thực sự.

 

Đảng Cộng Sản Việt Nam năm nay đã tròn 77 tuổi, quá già rồi. Cũng giống như Đảng Trưởng Hồ Chí Minh, trước khi chết cũng phải có dấu hiệu lão hóa và bệnh tật. Triệu chứng lão hóa của Đảng đã xuất hiện quá rõ. Bản án cha Lý là một bằng chứng. Chỉ có những kẻ lú lẫn mới đem dân ra xử ở tòa án, cho các ký giả ngoại quốc đến coi, rồi bịt miệng bị can không cho nói.

 

Để bịt miệng một mình cha Lý, Đảng cần phải có tới 3 đảng viên áp đảo. Tính đến năm 2006, Đảng Cộng Sản Việt Nam có 7 triệu đảng viên. Với con số này, Đảng chỉ bịt miệng được hơn 2 triệu người. Vậy thì sức đâu mà Đảng có thể bịt miệng được 3 triệu người Việt tỵ nạn ở hải ngoại và 70 triệu dân trong nước (sau khi đã trừ đi con số 7 triệu đảng viên cộng sản)?

 

Vậy còn phiên xử linh mục Lý đã diễn tiến ra sao?

 

3. VI PHẠM TỐ TỤNG HÌNH SỰ

Phiên tòa xét xử linh mục Lý đã diễn ra trong khung cảnh rối loạn, vi phạm rất trầm trọng nhiều điều luật trong thủ tục Hình Sự.

 

a) Quyền biện hộ

 

Điều 49 Luật Tố Tụng Hình Sự (TTHS) cho phép bị can được quyền tự bào chữa hay nhờ người bào chữa. Điều 57 TTHS quy định hai trường hợp nếu bị cáo không có luật sư thì tòa án sẽ cử luật sư, đó là khi bị cáo bị truy tố về tội có thể bị phạt tử hình hoặc khi bị cáo ở tuổi vị thành niên hay mắc bệnh tâm thần. Trong vụ án linh mục Lý, không có tài liệu gì về việc ngài muốn có luật sư, điều đó phải hiểu là ngài muốn tự biện hộ, và tội danh ngài bị truy tố cũng không buộc toà án phải chỉ định luật sư cho ngài. Như thế, việc linh mục Lý không có luật sư biện hộ trong phiên tòa này được coi là không phạm luật. Tuy nhiên, việc bịt miệng không cho linh mục Lý biện hộ đã vi phạm trầm trọng quyền biện hộ của ngài. Nếu tòa án không cho cha Lý trình bày mà chỉ căn cứ vào mấy cái máy tính tịch thu tại nhà cha để ra án phạt, vậy thì lập phiên tòa để làm gì?

 

b) Xét xử không hỏi cung

 

Điều 209 TTHS ấn định: "Bị cáo trình bày ý kiến về bản cáo trạng và những tình tiết của vụ án." Còn điều 208 TTHS quy định: "Nếu người được xét hỏi có mặt tại phiên tòa thì Hội đồng xét xử và Kiểm sát viên không được nhắc hoặc công bố lời khai của họ tại cơ quan điều tra trước khi họ khai tại phiên tòa về những tình tiết của vụ án." Linh mục Lý hiện diện trước tòa, nhưng không được khai điều gì. Vậy mà tòa án vẫn căn cứ vào biên bản của cơ quan điều tra để tuyên án phạt ngài 8 năm tù. Hiển nhiên bản án này vô giá trị, vì vi phạm luật tố tụng.

 

c) Biện pháp an ninh

 

Trừ một số vụ án quan trọng như bị cáo phạm tội sát nhân nguy hiểm, thông thường các bị can khi đứng trước vành móng ngựa không thể bị trói tay hay cùm chân. Mục đích của biện pháp này là để bị can được hoàn toàn tự do bào chữa, không phải chỉ bằng lời nói mà bằng cả hành động của mình nữa. Vậy mà linh mục Lý đã bị trói tay khi đem ra trước vành móng ngựa. Điều này xúc phạm nhân phẩm con người, trái với điều 121 Hình Luật.

 

d) Bị can nói lời sau cùng

 

Luật lệ của các quốc gia trên thế giới đều dành cho bị can được nói lời sau cùng. Sở dĩ có điều luật này là để bị can có dịp được nói hết những gì muốn nói và trả lời hết những vấn đề đã được nêu lên trước toà. Điều 220 TTHS chẳng những cho phép bị can được nói lời sau cùng mà còn cho nói dài bao lâu cũng được: "Bị cáo được nói lời sau cùng. Không được đặt câu hỏi khi bị cáo nói lời sau cùng. Hội đồng xét xử có quyền yêu cầu bị cáo không được trình bày những điểm không liên quan đến vụ án, nhưng không được hạn chế thời gian đối với bị cáo." Những gì đã xảy ra trong phiên toà xử linh mục Lý? Ngài không được nói lời đầu, cũng không được nói lời cuối. Cha chỉ được đem đến tòa để lãnh bản án đã định sẵn. Quả thực, ngài có "trình bày những điểm không liên quan đến vụ án" là đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam. Nhưng thẩm phán thay vì "yêu cầu" linh mục Lý đi vào nội dung vụ án, lại cho công an bịt miệng cha. Rõ ràng tòa án đã vi phạm điều 220 TTHS.

 

 

Tóm tắt, trong vụ án linh mục Lý, các thủ tục xét xử quy định trong Luật Tố Tụng Hình Sự đã không được áp dụng đúng đắn, như quyền biện hộ và thủ tục khai cung. Điều 295 Bộ Hình Luật quy định rằng: "Thẩm phán, Hội thẩm nào ra bản án mà mình biết rõ là trái pháp luật, thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm... Người phạm tội còn bị cấm đảm nhiệm chức vụ nhất định, từ một năm đến năm năm." (khoản 1 và 4). Vậy thì chính viên Thẩm phán, hai Hội thẩm và hai Kiểm sát viên trong phiên tòa mới đáng phạt tù, chứ không phải linh mục Lý.

Vào năm 2006, khi Bộ Trưởng Tư Pháp của Việt Nam ra điều trần trước Quốc Hội, để giải thích về những bản án tham nhũng, bất công, đầu Ngô mình Sở xảy ra khắp nước, ông đã thanh minh đại ý rằng vì số người đủ kiến thức làm thẩm phán còn ít quá, nên ông đã phải tuyển bổ thẩm phán bằng cách "vơ bèo gạt tép" (nguyên văn). Chắc hẳn những thẩm phán ngồi xử vụ linh mục Lý cũng thuộc loại "bèo tép" này, nên nếu có bỏ tù hay cách chức họ cũng là điều phải thôi.

 

 

Riêng hành động của viên công an Nguyễn Minh Tân bịt miệng linh mục Lý, y đã phạm tội cố ý gây thương tích và tổn hại cho sức khỏe của ngài, chiếu điều 104 Hình Luật. Đồng thời, y cũng phạm tội làm nhục linh mục Lý, tức là xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự của cha, chiếu điều 121 Hình Luật. Người vi phạm cả hai tội trên đều có thể bị phạt tù và cách chức. Còn các Thẩm phán và Kiểm sát viên của phiên tòa đã ra lệnh hay làm ngơ trước hành động của Nguyễn Minh Tân đều phạm tội đồng lõa.

 

 

II. NHỮNG BỨC HÌNH BIẾT NÓI

 

Trong lịch sử chống cộng trên khắp thế giới và

tại Việt Nam, đã có nhiều bức hình biết nói:

 

Năm 1989, khi xe tăng của Trung Cộng tiến vào quảng trường Thiên An Môn để đàn áp hàng triệu dân chúng biểu tình đòi tiêu diệt Đảng Cộng Sản Trung Quốc thì có bức hình một người đơn thương độc mã đứng ra chặn đường. Người đó tên là Wang Weilin, một sinh viên 19 tuổi, quê tỉnh Hồ Nam. Sau đó anh đã trốn thoát khỏi Trung quốc và hiện sống ở Đài Loan.

 

Cũng năm 1989, tại Bá Linh, có bức hình nhân dân Đức tràn ra đường đập nát bức tường Ô Nhục để xóa bỏ chế độ cộng sản ở Đông Đức. Tại Việt Nam cũng có bức tường ô nhục. Nó mang tên là "Đảng Ta". Không biết ngày nào nhân dân ta mới mang búa rìu ra triệt hạ?

 

 

Năm 1989, còn có bức hình Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II gặp Lãnh Tụ Walesa, chúc lành cho cuộc nổi dậy của dân chúng Ba Lan tiêu diệt chế độ cộng sản. Đức Giáo Hoàng đã cam kết nếu Cộng Sản Nga đem quân đàn áp dân tộc ngài thì ngài sẵn sàng từ bỏ ngôi Giáo Hoàng để về quê hương chiến đấu chống cộng.

 

 

Ngày 1-6-2007, đài truyền hình Ba Lan có phỏng vấn một công nhân hỏa xa, tên là Jan Grzebski. Ông bị tai nạn xe lửa vào năm 1988 dưới thời cộng sản rồi bị hôn mê từ ngày đó. Ông vừa tỉnh dậy sau 19 năm và niềm vui nhất của ông là thấy chế độ cộng sản không còn nữa. Bao giờ người dân Việt Nam mới có được ngày tỉnh giấc mơ tuyệt vời này?

 

Vào năm 1991, sau khi Gorbachev và Boris Yeltsin đã khai tử Đảng Cộng Sản Nga, đoàn xe tăng của quân đội cộng sản cũng tiến vào thủ đô định đàn áp. Thế giới đã có bức hình ông Boris Yeltsin leo lên xe tăng thuyết phục quân đội buông súng và ông đã thành công.

 

 

Trong cuộc chiến tại VN, vào Tết Mậu Thân 1968, chúng ta cũng có bức hình nổi danh Tướng Nguyễn Ngọc Loan, Tổng Giám Đốc CSQG, đã xử tử ngay tại mặt trận tên đại úy CS Nguyễn Văn Lém, đội lốt thường dân đi giết hại dân lành.

Và mới đây nhất, ngày 30-3-2007, bức hình lịch sử linh mục Lý bị bịt miệng trước tòa án đã nói lên bộ mặt thực của chế độ cộng cản Việt Nam. Cái mặt nạ "đỉnh cao trí tuệ" đã rớt xuống, để lộ nguyên hình một "trí tuệ u mê, lạc hậu và ấu trĩ".

Hai bức hình Tướng Loan và linh mục Lý đều nói lên một ý nghĩa: Phải tiêu diệt chế độ cộng sản tại Việt Nam.

 

Ông Tướng rút súng bắn chết cộng sản,

Ông Linh Mục dùng miệng hô đả đảo cộng sản.

 

Ngày xưa, nhóm phản chiến Mỹ đã bóp méo sự thực của bức hình Tướng Loan, khiến Hoa Kỳ phải thất trận và chế độ Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ. Ngày nay, bức hình cha Lý bị đàn áp bất công là thực 100%, không lẽ cộng đồng người Việt hải ngoại lại không thể dương cao bức hình này để giựt sập chế độ cộng sản? Đây quả là một thách đố rất lớn cho chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ, cũng như khối người Việt hải ngoại.

Ngày 25-5-2007, Hội Đồng An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ có gửi thư cho ông Đỗ Nam Hải ở Việt Nam là người không thể cùng với 4 người Việt Nam khác đến Toà Bạch Cung gặp gỡ TT. Bush vào ngày 29-5-07 để bàn về chuyện đàn áp nhân quyền tại Việt Nam. Bức thư có đoạn viết như sau: "Chúng tôi muốn ông hiểu rằng chúng tôi hậu thuẫn cho người dân Việt Nam, những người đang tìm cách phát huy tự do tại đất nước cao quý của họ". Đây là một dấu hiệu rất tốt cho công cuộc giải thể chế độ cộng sản tại Việt Nam.

 

 

Chúng ta tin chắc rằng: Trong số các đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam, đã có những Gobachev và Boris Yeltsin. Trong Hội Đồng Giám Mục VN cũng đã có những Gioan Phaolô II. Hỡi Gorbachev Việt Nam! Hỡi Yeltsin VN! Hỡi Gioan Phaolô VN! Tất cả các Ngài đang ở đâu? Thời điểm đã tới rồi. Xin tất cả các Ngài hãy lên tiếng. Cộng Đồng người Việt Quốc Gia hải ngoại chúng tôi đã sẵn sàng.

 

III. KẾT LUẬN

 

Luật lệ định rằng tại các phiên xử án, bị can có quyền nói hoặc không nói mà tòa án không được suy luận "im lặng là đồng ý hay không đồng ý".

Trong phiên tòa lịch sử danh tiếng nhất nhân loại là phiên tòa con người kết án Con Thiên Chúa. Bị can Giêsu bị đem ra trước quan án Philatô. Chúa Giêsu đã chọn giữ thái độ im lặng trước các câu hỏi của tòa, khiến cho quan án chê là bị can dại, rồi trả về cho dân chúng hành hình. Nhưng chính lúc im lặng là lúc Chúa Giêsu nói nhiều nhất và giáo huấn Tình Yêu, Tha Thứ của Ngài vang vọng tới hôm nay và sẽ còn vang vọng cho tới ngày tận cùng của trái đất.

 

Còn trong phiên tòa xử linh mục Lý, bị can muốn nói, nhưng quan tòa lại truyền bịt miệng, không cho nói. Nhưng chính khi linh mục Lý không được nói thì lại là lúc ngài nói nhiều nhất, nói lớn nhất, và nói hùng hồn nhất.

 

Đúng vậy, sau khi nhìn bức hình linh mục Lý bị bịt miệng thì các chính khách, các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền trên khắp thế giới đều lớn tiếng kết án nhà cầm quyền Việt Nam độc tài, dã man, và vô nhân đạo.

 

Bức hình này đã bay vào Tòa Bạch Ốc, vì vậy ngày 29-5-07, T.T. George W. Bush đã gặp 4 nhân sĩ Việt Nam để nghe trình bày về những hành động man rợ của một đám người mà 32 năm trước đây, Hoa Kỳ đã lầm lẫn trao ngành vạn tuế vào tay họ. Bây giờ thì Hoa Kỳ mới hiểu rằng mình đã trao duyên lầm cho tướng cướp.

Khi nhìn tấm hình một linh mục bị đưa ra tòa, bị trói tay, bị lôi xềnh xệch và bị bịt miệng không cho nói, tất cả những người văn minh trên thế giới đều bật khóc, thương cho một nền Pháp Lý què quặt và lạc hậu ở Việt Nam.

 

Tại sao cha Lý bị khóa miệng khi cha chỉ lặp lại một điệp khúc của một bản dân ca VN, rất phổ thông, rất hùng tráng và rất hợp lòng dân? Bản dân ca này đã có một thời 500 ngàn quân nhân Hoa Kỳ cùng với hàng vạn binh sĩ của nhiều quốc gia khác đổ bộ vào VN, để hát chung với quân dân miền Nam cho toàn khắp thế giới nghe: "Đả đảo Đảng Cộng Sản Việt Nam!"

 

 Tiến sĩ Trần An Bài

 

Post Card Cha Lý bị bịt miệng tại Tòa VC


Lm Phan Văn Lợi: phat biểu 30-4-2007

Phát Biểu của Linh Mục Phan Văn Lợi

Nhân ngày Quốc Hận 30-04-2007
tổ chức tại thành phố Seattle, bang Washington, Hoa Kỳ


Kính thưa Quý Lãnh đạo Tinh thần.


Kính thưa Quý Thân hào Nhân sĩ, Quý Cơ quan Truyền thông,

Quý Ðoàn thể tôn giáo, Quý Tổ chức Cộng đồng,

cùng Quý đồng bào thân yêu đang hiện diện.


Chúng tôi là linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, từ Huế, Việt Nam, xin mạn phép đại diện các nhà đấu tranh dân chủ đang ở trong nhà tù lớn cũng như nhà tù nhỏ tại Việt Nam, kính chào tất cả Quý vị và xin chân thành cảm ơn Ban tổ chức đã cho chúng tôi vinh hạnh chia sẻ những tâm tư tình cảm trong buổi tưởng niệm thiêng liêng, long trọng và cảm động này.


Trước hết, chúng tôi xin kính cẩn dâng nén hương lòng tưởng niệm các Dân, Quân, Cán, Chính VNCH đã hy sinh vì lý tưởng tự do trước và sau ngày 30-4-1975, đã bỏ mình tại chiến trường, trong tù ngục, giữa rừng sâu và trên biển cả, để hét lên cho thế giới thấy dân tộc Việt Nam chúng ta là dân tộc anh dũng bất khuất, không chịu sống quỳ. Nguyện cầu cho các anh linh hạnh phúc trong cõi vĩnh hằng và nguyện xin cùng các anh linh hộ phù cho cả dân tộc.


Kính thưa Quý vị


Vậy là Ngày Quốc hận 30 tháng 4 lần thứ 32 lại về với chúng ta trong bối cảnh tại Việt Nam, bạo quyền Cộng sản đang ra sức đàn áp qui mô các vị lãnh đạo tinh thần, các nhà đấu tranh dân chủ, các công nhân đình công và các dân oan khiếu kiện... Một nỗi đau buồn rộng lớn bao trùm từ quốc nội ra tới hải ngoại, phủ lên tất cả dân Việt chúng ta. Nỗi đau buồn đó chẳng đơn thuần là nỗi thương nhớ Quê nhà hay nhung nhớ Thân thuộc đang ở bên kia bán cầu, trùng khơi vạn dặm, nhưng là một nỗi đoạn trường thấm thía vì những lý do như sau:


Cách đây 32 năm, một làn sóng đỏ từ miền Bắc đã ngập tràn xuống miền Nam. Chỉ một thời gian ngắn, toàn thể dân tộc đã phải quằn quại trong cái gọi là xã hội xã hội chủ nghĩa, với ba thành tố: một chủ nghĩa phi nhân sai lạc, một chế độ gian dối bạo tàn và một chính đảng độc tài sắt máu.


Thành tố thứ nhất, tức cái chủ nghĩa phi nhân sai lạc mang tên học thuyết Mác-xít, khởi sự hoành hành trên cả nước. Bao nhiêu giá trị văn hóa, đạo đức cao đẹp ngàn đời vốn đã được tổ tiên chúng ta xây dựng và bồi đắp nhờ sự trợ lực của các tôn giáo, nay bị thứ chủ nghĩa lai căng tồi tệ đó coi khinh, xóa bỏ. Gia đình, tôn giáo, tổ quốc chỉ còn là những khái niệm vô nghĩa và bị thay thế bởi đảng, đoàn, lãnh tụ, giai cấp, quốc tế vô sản, thế giới đại đồng... Luân lý truyền thống phải nhường chỗ cho cái gọi là "đạo đức cách mạng". Lòng nhân ái, đức bao dung, nghĩa đồng bào, tình tự dân tộc bị phê phán là ủy mị, hèn yếu. Hậu quả là trí óc và tâm hồn dân Việt chúng ta tại quốc nội đã dần dần bị đầu độc. Tình người trở thành thiếu vắng, sự tương trợ trở nên hiếm hoi, lương tri hóa ra mờ tối, quả tim chẳng còn bén nhạy và nền giáo dục ngày càng suy đồi. Đó là sự tàn phá tâm linh cách ghê gớm của chủ nghĩa Mác-xít phi nhân sai lạc.


Thành tố thứ hai là cái chế độ gian dối bạo tàn mang tên chế độ xã hội chủ nghĩa. Tinh thần xã hội, "mỗi người vì mọi người" chẳng thấy đâu, một chỉ thấy óc cá nhân, nạn bè phái mặc sức hoành hành. Xã hội Việt Nam biến thành một chợ đời chỉ biết cạnh tranh, ai nấy hầu như đạp lên nhau mà sống; biến thành một trường dạy nói dối khổng lồ, mọi người hầu hết phải tìm đủ kiểu luồn lách, đểu cáng, thỏa hiệp để cho được việc. Tham nhũng, hối lộ trở thành chuyện bình thường. Đàn áp, bóc lột xảy ra như cơm bữa. Cán bộ viên chức trở thành những ông trời con tham lam và gian dối. Công an cảnh sát trở nên những hung thần mù quáng và tàn bạo. Chính quyền chủ yếu bóc lột nhân dân, lừa gạt quốc tế và khai thác đồng bào hải ngoại. Luật pháp chủ yếu để đàn áp người lương thiện. Kẻ yếu thế, không tiền bạc trở thành bơ vơ, bị gạt ra bên lề cuộc sống: hoặc vất vưởng đầu đường xó chợ, vật vạ trước cửa quan im lìm, hoặc bị bóc lột bởi công ty ngoại quốc, bị khai thác tình dục và sức khỏe bởi chủ nhân nước ngoài. Đó là sự tàn phá xã hội cách ghê gớm của chế độ bạo tàn gian dối.


Thành tố thứ ba là cái chính đảng độc tài sắt máu mang tên đảng Cộng sản. Từ ngày được thành lập bởi tên tội đồ dân tộc số một là Hồ Chí Minh, đảng chính trị đó đã biến cả đất nước thành một nhà tù lớn bao gồm vô số nhà tù nhỏ. Việt Nam cũng có quốc hội, tòa án, chính quyền như ai, nhưng không phải là chế độ tam quyền phân lập mà là tam quyền phân công theo sự chỉ đạo của đảng cộng sản. Các quyền lực khác như cảnh sát quân đội, báo chí truyền thông nói chung đều trở thành công cụ sắt máu và vô lương tâm. Thậm chí các tôn giáo, các chức sắc tôn giáo cũng bị thuần hóa, quốc doanh hóa một phần để trở thành nô bộc im lặng và ngoan ngoãn. Mọi người dân trong nước bị đảng cộng sản xem như con cái để buộc phải vâng lời, xem như con ở để sai bảo bóc lột, xem như con vật để bịt miệng giam nhốt, xem như con nợ để bán cho nước ngoài và xem như con tin để thương lượng với quốc tế. Nhân dân và nhất là giới trẻ bị nhồi sọ để chỉ còn xem đảng cộng sản như đấng tuyên phán chân lý, đấng chỉ dạy đạo đức, đấng thông ban ân huệ. Nòi giống Việt ngàn năm kiêu hùng, muôn đời đứng thẳng, chiến thắng hết mọi kẻ thù, nay như phải cúi đầu quỵ lụy đảng cộng sản độc tôn và độc ác. Đó là sự tàn phá dân tộc cách ghê gớm của cái chính đảng sắt máu và độc tài.


Kính thưa Quý vị,


Nỗi đau sâu thẳm của chúng ta trong ngày Quốc hận hôm nay chính là đó, nỗi nhục lớn lao cho dân tộc chúng ta trong mùa Quốc hận này chính là đó, chứ không hẳn là nỗi buồn nhược tiểu, nỗi nhục đói nghèo như bao nhiêu nước thuộc thế giới thứ ba. Nỗi đau và nỗi nhục thấm thía này càng gia tăng vì trong những năm gần đây, bạo quyền Cộng sản đang tìm cách ngăn cản, trấn áp, trả thù những con dân can đảm tại quốc nội lẫn hải ngoại, cách cá nhân hoặc tập thể, quyết liều mình để rửa sạch nỗi nhục, xoa dịu nỗi đau mà Mẹ Âu Cơ, Quốc Tổ Hùng vương và bao Anh hùng dân tộc đội mồ sống lại cũng không thể hiểu nổi và ngờ nổi. Trong giờ phút linh thiêng này, khi cùng nhau tưởng nhớ những con dân đất Việt đang ở dưới suối vàng, đang sống trong tù ngục, đang bị nhốt tại gia hay đang cảnh lưu đày viễn xứ vì lý tưởng tự do dân chủ, chúng ta hãy nhủ lòng đừng để những hy sinh đó ra vô ích, những tiếng kêu đó bị đè bẹp, những phận đời đó bị quên lãng; chúng ta hãy biến niềm đau chung thành sức mạnh tổng hợp, nỗi hận chung thành mối dây liên kết, để cùng chung tay thực hiện đại cuộc xây dựng một nước Việt Nam đa nguyên đa đảng, dân chủ nhân quyền, trong đó sẽ ngự trị chân lý, công bình, tình thương và tự do.


Chúng tôi xin trân trọng kính chào và cảm ơn tất cả Quý vị.


Nguyện xin Thiên Chúa ban phúc lành cho tất cả Quý vị.


Gởi đi từ Huế ngày 24-04-2007
Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi

Ts Đỗ Hùng: Nhân quyền tồi tệ ở Việt Nam

Kính gởi quý vị và các bạn AUDIO phát biểu của Tiến sĩ Đỗ Hùng, Uỷ Viên của Ban Thường Trực Trung Ương Đại Việt Quốc Dân Đảng, nhận định về tình hình đàn áp

nhân quyền tồi tệ ở Việt Nam, chuyến đi Mỹ sắp tới của chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, trình bày quan điểm của Đại Việt Quốc Dân Đảng           

 

                 (quý vị bấm nghe âm thanh)

http://audio.freevietnews.com/20070407ts_dohung.ram
 

Hoa Kỳ ngày 11 tháng 6 năm 2007

Kính thưa đồng bào trong quốc nội,

 

Chúng tôi là Đỗ Hùng, Ủy Viên Ban Thường Trực Trung Ương của Đại Việt Quốc Dân Đảng. Chuyến đi Mỹ của ông Nguyễn Minh Triết được các cơ quan ngôn luận của Đảng trong nước ồn ào quảng bá là chỉ vì lợi ích của Đảng Cộng Sản Việt Nam, và sự tiếp đón của chính phủ Hoa Kỳ cũng chỉ vì quyền lợi về ngoại giao và kinh tế của nước Mỹ.

 

Trên thực tế, quyền lợi của nước Mỹ chưa hẳn là phù hợp với quyền lợi của Việt Nam, và quyền lợi của Đảng Cộng Sản Việt Nam thì đi ngược lại quyền lợi của Tổ Quốc và Dân Tộc. Một khi Đảng CSVN còn ở thế mạnh thì nền độc tài, toàn trị được củng cố thêm và tất cả quyền làm người của người dân trong nước bị tước đoạt một cách thô bạo.

 

Lợi dụng việc nước Mỹ đang bận rộn chống khủng bố, chiến tranh ở Iraq, nên lơ là trong việc ủng hộ các phong trào đấu tranh cho Tự Do - Dân Chủ ở các nước độc tài trên thế giới, Cộng Sản Việt Nam thẳng tay đàn áp các tiếng nói bất đồng chính kiến. Và phía Hoa Kỳ cũng lợi dụng Cộng Sản Hà Nội như một "lá chắn" chống sự bành trướng của Trung Quốc về phương Nam. Hai bên lợi dụng qua lại và đều hưởng lợi, chỉ có Dân Tộc mình phải trả gía đắc cho sự cộng tác ma qủy nầy.

 

Sau vụ án Cha Nguyễn Văn Lý , Luật Sư Nguyễn Văn Đài, Ls Lê Thị Công Nhân và các nhà đấu tranh cho dân chủ khác trong nước, bị dư luận thế giới lên án gắt gao, bạo quyền Hà Nội bắt buộc phải có vài việc làm coi như nhượng bộ nhằm xoa dịu sự căm phẩn của thế giới.

 

Những việc làm mang tính cách tượng trưng đó có thể là vài tù nhân chính trị được thả ra trước khi Nguyễn Minh Triết qua Mỹ. Đây cũng là món qùa mà chính phủ Hoa Kỳ đang cần để trưng bày cho mọi người thấy rằng trong âm thầm họ vẫn không quên gây áp lực đòi hỏi nhà cầm quyền Hà Nội tôn trọng nhân quyền, đúng với những gì Tổng Thống Bush tuyên bố trong bài diễn văn nhậm chức lần thứ hai là " khi các bạn đứng lên đấu tranh cho dân chủ thì có chúng tôi đứng bên cạnh".

 

Và vào mùa Thu năm nay, chế độ Hà Nội lại sẽ thả thêm vài người trong cái kho tù nhân chính trị rất dồi dào của họ để một lần nữa làm qùa cho tổng thống Bush trước khi ông Nguyễn Tấn Dũng qua Mỹ.

 

Mọi việc đâu sẽ về đấy nếu chúng ta, người Việt trong và ngoài nước, không mạnh dạn và quyết tâm đấu tranh hơn nữa để đòi Hà Nội tôn trọng nhân quyền, đòi quyền sống, quyền tự do cho mình và cho Dân Tộc mình. Thành qủa của cuộc đấu tranh liên tục, không mệt mỏi cho Tự Do - Dân Chủ và Nhân Quyền ở Việt Nam của người Việt ở hải ngoại là sự tiếp đón trọng thể Tổng Thống Bush dành cho 4 nhà đấu tranh ở tòa Bạch Ốc vào tháng vừa qua.

 

Đại Việt Quốc Dân Đảng đã có thỉnh nguyện thư gởi cho Tổng Thống Bush và bà Nancy Pelosi, Chủ Tịch Hạ viện, yêu cầu hai vị nầy đòi hỏi, gây áp lực với CSVN phải tôn trọng nhân quyền và lập tức thả các nhà đấu tranh cho nhân quyền ở trong nước, khi Nguyễn Minh Triết đến Washington D.C.

 

Đại Việt Quốc Dân Đảng đang liên kết với các đảng phái chính trị, các tổ chức hội đoàn trong việc tổ chức biểu tình phản đối sự hiện diện của Nguyễn Minh Triết và vận động các dân biểu, nghị sĩ trên toàn nước Mỹ gây áp lực với hành pháp Hoa Kỳ trong việc đòi hỏi Dân Chủ - Nhân Quyền ở Việt Nam.

 

Đây là những nhận định của

Đại Việt Quốc Dân Đảng.

 

Trân trọng kính chào đồng bào. 

Đỗ Hùng

 

(quý vị bấm nghe âm thanh)

http://audio.freevietnews.com/20070407ts_dohung.ram
 

KÍNH NHỜ CHUYỂN TIN VỀ VIỆT NAM

qua Emails, Paltalk, Diễn Đàn Internet

 

Gs Nguyễn Văn Canh: Hành vi VC trái quy định quốc tế

Hoa Kỳ ngày 25 tháng 2, 2007

 

Giáo Sư Nguyễn Văn Canh:  những hành vi

của Việt Cộng trái với quy định quốc tế


http://audio.freevietnews.com/20070225gs_nvcanh.ram


Bắt đầu từ Tết Đinh Hợi vào ngày 18 tháng 2 tây, cộng sản Viêt Nam đã bắt đầu một chương trình đàn áp quy mô đối với những nhà bất đồng chính kiến tại Việt Nam. Đầu tiên thì họ cô lập Lm Nguyễn văn Lý ở Nhà Chung tại Huế, rồi đến ngày 24 tháng 2 thì 60 công an đến bắt Cha Lý vào khoảng 3 giờ chiều, và lôi Cha Lý đến giáo xứ Bến Củi để cô lập ở trên đó. Nơi này là nơi hẻo lánh, cách Huế chừng 20 cây số.

 

Đồng thời cộng sản Viêt Nam đã bắt anh Nguyễn Phong là một trong những người thành lập ra đảng Thăng Tiến. Ngày 24 thì anh Nguyễn Phong bị đưa lên video, tuyên bố là giải tán đảng Thăng Tiến, đồng thời cũng giải tán luôn cả liên minh 2 đảng là đảng Thăng Tiến và đảng Vì Dân. Liên minh lưỡng đảng đó gọi là liên đảng Lạc Hồng. Đồng thời cộng sản Viêt Nam cũng viện dẫn lý do Cha Lý đã phát truyền đơn chống lại chính phủ Việt Cộng.

 

Thật ra cái âm mưu này họ muốn triệt hạ Cha Lý, vì cha Lý giúp đỡ đảng Thăng Tiến. Hiện nay, có tin cho biết rằng chúng đang chuẩn bị khởi tố Cha Lý vì tuyên truyền chống lại nhà nước xã hội chủ nghĩa, và đổi nơi quản chế. Lúc trước khi thả Cha Lý ra thì bắt Cha phải ở tại Huế. Trong vụ lùng xét nơi Cha Lý cư trú, họ đã tich thu 6 máy điện toán, 6 máy in, và hàng chục điện thoại trong đó có 136 cái sim card của điện thoại di động và khoảng 200 kg giấy tờ. Chúng ta cũng biết Cha Lý là người chủ trương báo Tự Do Ngôn Luận.

 

Những sự việc như vậy hết sức bất thường trong những ngày gần đây. Chúng ta cũng được biết rằng đảng Vì Dân cũng như đảng Thăng Tiến mà Cha Lý là người cố vấn. Ngoài ra chúng ta thấy có những hoạt động chống đối khác, đó là Liên Minh Dân Chủ ra đời. Ngoài ra cũng có những Công đoàn độc lập gọi là Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông, ra đời để bảo vệ những quyền dân sinh dân quyền của những người công nhân bị đảng cộng sản hà hiếp. Những hoạt động như vậy là hoạt động đàn áp người dân.

 

Nhân dịp này, tôi lưu ý đảng cộng sản Việt Nam rằng những hành vi đó trái với những quy định của quốc tế, nhất là trong khoảng 10 năm nay Cộng đồng Âu Châu có ra một nghị quyết 1096, hiện giờ các quốc gia cựu Cộng sản ở Âu Châu đang và đã thực hiện những quy định của nghị quyết 1096 đó. Thí dụ như người ta đã và đang truy tố các thủ phạm cộng sản, vì những người đó đã vi phạm những tội ác như giết người cướp của, cướp tài sản của dân làm tài sản riêng của mình. Họ truy tố các thủ phạm và thực hiện những phục hoạt đối với những người mà trước khi cộng sản đã kết án về những tội mà các xã hội văn minh không coi là hình sự, và phục hoạt cả những người bị kết án bất công, bồi thường thiệt hại, phục hồi nhân phẩm cho những người đó.

 

Một số biện pháp mà các nước như Ba Lan, Đức quốc, Lỗ Ma Ni đang làm là mở những hồ sơ mật vụ của những người trước kia đã làm tay sai bí mật cho cộng sản. Họ đã moi ra các vị giám mục, linh mục, bác sĩ nhà văn giáo sư luật sư vân vân, phơi bày tên những người này cho công chúng biết. Vài tuần lễ mới đây như trường hợp  Hồng Y Stanislaw Wielgus phải từ chức tổng giám mục vì đã làm điềm chỉ viên cho CS từ thập niên 60. Tại Đức quốc thì người ta đã thu thập được những danh sách dài của những người làm mật vụ cho CS, tính đến nay đã có 91,000 mật vụ viên được nêu tên và 300,000 điềm chỉ viên cho cộng sản Đông Đức.

 

Phơi bày các hồ sơ ấy là đoạn tuyệt với quá khứ, nói khác đi là để quá khứ qua đi và khép lại quá khứ, như ngôn từ mà đảng cộng sản Việt Nam thưòng nêu ra. Và người ta cũng đã tiến hành việc hoàn trả tài sản tư nhân, kể cả cho các tôn giáo, mà các cán bộ CS đã cướp của dân hay đã tịch thu một cách bất hợp pháp trước đây. Tóm lại họ đã truất hữu, quốc hữu hóa dưói thời CS, thì theo nguyên tắc thì các tài sản đó phải được trao hoàn lại nguyên vẹn cho dân làm sở hữu chủ. Và nếu không còn tài sản đó một cách đầy đủ, thì phải bồi thường cho các nạn nhân.

 

Tại Tây Ban Nha thì người ta phá huỷ tất cả những biểu tượng trưng bày tại các nơi công cộng như lãnh tụ Franco, như chính quyền Zapatero thiên tả xứ này đã và đang làm cách đây mấy tháng, đối với chế độ toàn trị Franco như chế độ độc tài cộng sản Việt Nam. Tôi thấy rằng hiện nay Quốc Hội Âu Châu có Nghị quyết 1481 có nhu cầu quốc tế lên án các chế CS độc tài toàn trị hiện còn đang hoạt động trên quả đất này, đó là 4 quốc gia Trung Cộng, Việt Nam, Bắc Hàn và Cuba. Nghị quyết đó mở đầu và chuẩn bị cho một nghị quyết chính thức, để rồi về sau này những ai mà phạm tội ác như trường hợp đàn áp Lm Nguyễn văn Lý cũng như các đảng Vì Dân và đảng Thăng Tiến hay Liên minh lưỡng đảng Lạc Hồng như tôi vừa nói, thì sẽ bị truy tố.

 

Chế độ CS không còn tồn tại bao lâu nữa, tôi lưu ý các cán bộ cộng sản rằng những hành vi đó là hành vi Tội Ác đối với dân tộc Việt Nam, dân tộc Việt Nam sẽ không tha thứ họ, nếu họ không hối cải ngay từ bây giờ. Thì đây là cơ hội cho họ có thể hoà nhập với cộng đồng trong tương lai, khi Việt Nam có được Tự Do Dân Chủ. Và cái ngày Tự Do Dân Chủ đó không còn bao xa nữa. Tôi cám ơn tất cả quý đồng bào cũng như tất cả quý vị đã lắng nghe tôi nói.

 

-- Giáo sư Nguyễn văn Canh

Học giả Viện Nghiên Cứu Hoover

đại học Stanford University về

Chiến Tranh Cách Mạng và Hòa Bình

http://audio.freevietnews.com/20070225gs_nvcanh.ram

Nếu quý vị nghe âm thanh không được,

xin vui lòng download www.real.com (free)

 

 

 

HT Thích Tâm Châu: VC đàn áp quá đà

Date: Saturday, April 28, 2007, 1:47 AM

Kính gởi quý vị và các bạn AUDIO âm thanh  

Đại Lão Hòa Thượng Thích Tâm Châu, Thượng Thủ

Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam trên Thế Giới, thành

viên Hội Đồng Giáo Phẩm trung ương của Viện Tăng

Thống, Giáo Hội Phât Giáo Việt Nam Thống Nhất

KÍNH NHỜ CHUYỂN TIN VỀ VIỆT NAM

qua emails, Paltalk, cac dien đàn Internet

 

 

                 (Xin bấm audio-link này nghe âm thanh)

http://audio.freevietnews.com/20070422ht_tamchau.ram
 

 

Đại Lão Hòa Thượng Thích Tâm Châu

Lên án Việt Cộng đàn áp quá đà

 

Một thời gian sau Hội nghị APEC xong rồi, thì nhận thấy nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam vung tay quá mức, đàn áp các nhà bất đồng chính kiến, đập phá nhà cửa của

Thượng Tọa Thiện Minh. Nào là bắt luật sư Nguyễn văn Đài, bắt luật sư Lê Thị Công Nhân, bắt cầm tù Linh mục Nguyễn văn Lý rồi lại bịt miệng người ta.

 

Tất cả những cái việc đó phơi bày trước thế giới, là những việc không tốt đẹp gì cho chủ nghĩa cộng sản, nhất là cho danh nghĩa của cộng hòa xã hội Việt Nam hiện nay. Thầy không ưa thích gì việc đó,  Thầy phản đối việc làm của cộng sản Việt Nam.

 

Thầy có yêu cầu rằng tất cả những nhà lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam nên có ý thức rõ ràng rằng: đối với chế độ chỉ là nhất thời, đối với nhân dân là vĩnh viễn. Luôn luôn phải làm sao lấy lòng nhân dân, được lòng nhân dân để cùng chung sức xây dựng 1 nước Việt Nam tốt đẹp hơn.

 

Thầy mong mỏi là nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam nên bỏ cái sự đàn áp dã man đó đi, nên thả Linh mục Nguyễn văn Lý, thả các luật sư Nguyễn văn Đài, Lê thị Công Nhân, cũng như đừng nên phá phách gì. Cố gắng để cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất được sinh hoạt lại như cũ, đem là sự hòa đồng tốt đẹp, để cùng xây dựng cho đất nước Việt Nam. Việc gì mà phải làm những việc đó, phơi bày những thứ không tốt đẹp trước thế giới như vậy ?

 

Thầy không muốn như vậy, và cũng mong mõi rằng  toàn dân Việt Nam phải có những lời cảnh tỉnh nhà cầm quyền đã đi quá đà, đàn áp quá đà !  Không có tốt đẹp gì cho danh nghĩa Việt Nam hết ! Đó là ý niệm của Thầy đối với với việc mà nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đàn áp phe đối lập như vậy.

 

Đại Lão Hòa Thượng Thích Tâm Châu

Canada ngày 22-4-2007

http://audio.freevietnews.com/20070422ht_tamchau.ram

 

Nếu quý vị nghe âm thanh không được,

xin vui lòng download www.real.com (free)


Lm Nguyễn Hữu Lễ: cảm nghĩ về hình bịt miện Cha Lý

 Cảm Nghĩ

 Sau khi xem Tấm Hình Bịt Miệng 

 

 

Linh mục Nguyễn Hữu Lễ

 

Trong mấy ngày qua có khá nhiều hình ảnh chụp cảnh tòa án nhân dân của chế độ cộng sản Việt Nam xử Linh mục Nguyễn Văn Lý và các ông Nguyễn Phong, Nguyễn Bình Thành, các cô Lê thị Lệ Hằng, Hoàng thị Anh Đào vào ngày 30-3-2007 tại Huế được phổ biến trên diễn đàn điện tử. Trong  đó có tấm hình Linh mục Nguyễn Văn Lý đang ngồi trước vành móng ngựa, tay bị còng  có hai người công an mặc sắc phục đứng kè hai bên, một người mặc thường phục đứng ngay sau đang quàng tay bịt miệng cha Lý . Một số đông người ngồi chật phòng ở phía sau đang chăm chú nhìn cảnh tượng này, có người đang vươn cao cổ hạc cố nhìn cho rõ.

 

Tôi xin gọi đó là tấm hình "Bịt Miệng"

 

Tôi cũng nhận một email khác gởi riêng tấm hình"Bịt Miệng" với hàng chữ bên dưới: Tên công an bịt miệng cha Lý tên là Nguyễn Minh Tân, PA 24, Sở công an tỉnh Thừa Thiên Huế. Xin bà con hãy nhhớ mặt mũi kẻ khốn nạn này", qua đó tôi biết người công an mặc thường phục đang Bịt Miệng cha Lý tên là Nguyễn Minh Tân. Chắc là có nhiều người đã được coi tấm hình "Bịt Miệng" và cũng đã coi đi coi lại nhiều lần như tôi. Phản ứng của tôi sau khi coi tấm hình "Bịt Miệng" là thương cảm và phẫn nộ.

 

Tôi thương cảm khi nhìn cảnh cha Lý là người anh em trong chức vụ Linh mục của tôi, là người bạn tù và là bạn trong lý tưởng tranh đấu cho sự công bằng cho Dân Tộc, đang bị còng tay ngồi giữa những tên công an đại diện cho bộ máy kềm kẹp của chế độ cộng sản. Nhìn vào ánh mắt của những người công an tôi hình dung ra những con mắt đỏ ngầu của loài lang sói đang muốn xé xác con mồi chúng đang kềm giữ trong móng vuốt.

 

Nhìn cái cảnh cha Lý bị còng tay lôi ra toà chỉ vì đã can đảm lên tiếng nói của lương tri người Việt Nam chân chính, và bị một người công an bịt miệng một các thô bạo khi đang ngồi trước vành móng ngựa làm tôi phẫn nộ. Phẫn nộ vì sự thô bạo dã man một cách trắng trợn của những tên công an trong chế độ cộng sản Việt Nam.

 

Dù vậy, sau khi coi đi coi lại nhiều lần, tấm hình "Bịt Miệng" như mờ dần trước mắt tôi và cuối cùng trở thành một âm bản, thay vào đó một tấm hình khác to lớn hơn, đậm nét hơn và ghê tởm hơn đã hiện ra trong tâm trí tôi. Đó là tấm hình chụp cảnh Hồ Chí Minh và tập đoàn lãnh đạo của chế độ Việt gian cộng sản đang Bịt Miệng cả dân tộc Việt Nam bằng những cánh tay sắt dính đầy máu me.

 

Người dân trong nước bị Bịt Miệng.

 

Đối với tôi, hình ảnh tên công an Nguyễn Minh Tân dùng đôi tay gân guốc để Bịt Miệng Linh mục Nguyễn Văn Lý trước vành móng ngựa của Toà Án Nhân Dân Huế ngày 30-3-07,  hai công an mặc sắc phục có đeo súng đứng kè hai bên là biểu tượng hoàn hảo nhất cảnh chế độ Việt gian cộng sản đang Bịt Miệng người dân trong nước. Đôi tay vạm vỡ của Nguyễn Minh Tân là hình ảnh thu nhỏ của những cánh tay sắt khổng lồ trong bộ máy kềm kẹp của chế độ cộng sản mà Hồ Chí Minh đã học được từ Liên Xô và mang về chụp lên đầu lên cổ Dân Tộc Việt Nam.

 

Nguyễn Minh Tân đã Bịt Miệng cha Lý bằng đôi tay nhưng chế độ cộng sản sản do Hồ Chí Minh đựng lên đã Bịt Miệng cả dân tộc bằng hình thức răn đe   ghê gớm qua việc xử tử, chặt đầu, mổ bụng, chôn sống...nhẹ hơn một chút là các nhà tù, các trại tập trung giam giữ người vô thời hạn.  

 

Để tiêu diệt đối lập hầu giữ vững thế độc quyền lãnh đạo, chế độ Việt gian cộng sản không cần những "Nguyễn Minh Tân" đưa tay Bịt Miệng từng người dân, nhưng chính những hình thức khủng bố giết chóc tù đày đã làm người dân khiếp sợ và tự đưa tay Bịt Miệng của mình. Vì nhu cầu bảo vệ mạng sống, an toàn cho cá nhân và gia đình, người dân dưới chế độ cộng sản bắt buộc phải cúi đầu vâng phục mệnh lệnh của đảng, suy nghĩ theo đảng, nói theo đảng, hành động theo đảng. Cái gì đảng nói đúng là đúng, cái gì đảng nói sai là sai, cái gì đảng nói trắng là trắng, cái gì đảng nói đen là đen. Nói tóm lại, người dân dưới chế độ Việt gian cộng sản nếu muốn sống và sống yên thân phải tự đưa tay Bịt Miệng của mình.

 

Đồng bào hải ngoại bị Bịt Miệng

 

Sau khi cộng sản chiếm miền Nam, một số đồng bào tìm đường trốn ra nước ngoài và định cư tại nhiều nơi trên thế giới. Đa số đồng bào hải ngoại là nạn nhân của chế độ cộng sản. Họ luôn bày tỏ thái độ "Đả Đảo Cộng Sản", điển hình qua vụ Trần Trường tại California trong những năm trước đây. Dù vậy vì tâm tình gắn bó với quê hương với gia đình, thân nhân và với mồ mã của tổ tiên, nên đồng bào hải ngoại có khuynh hướng về thăm quê hương. Càng ngày làn sóng Việt kiều về thăm nhà càng dâng cao, nhất là trong dịp Tết và dịp cuối năm.

 

Lợi dụng tình thế đồng bào hải ngoại có nhu cầu tình cảm về thăm quê, chế độ Việt gian cộng sản đã ra tay. Ngoài "dịch vụ" thu gom tiền mãi lộ hoạt động rầm rộ gần như công khai tại phi trường Tân Sơn Nhất, họ còn tạo ra hình thức " khủng bố tình cảm" bằng cách hạch sách, gây khó dễ, gọi lên làm việc, có khi bắt bớ, giam giữ những người có thành tích "phản động" ở nước ngoài. Cuối cùng vì nhu cầu về thăm quê hương thúc đẩy mà chế độ cộng sản đã dùng như sợi dây thòng lọng siết cổ đồng bào hải ngoại buộc họ phải đưa tay Bịt Miệng chính mình, để không dám có một lời nói nào đụng chạm tới những tội ác tầy trời của chế độ. Việt kiều rất lo sợ bị làm khó dễ khi đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất, mặc dù họ đã cẩn thận nhập cảnh bằng loại passport "có nhưng"(có nhét đô-la bên trong) là loại thông hành đặc biệt dành riêng cho đồng bào hải ngoại về thăm quê hương.

 

Hội Đồng Giám Mục Việt Nam bị Bịt Miệng 

 

Chế độ Việt gian cộng sản biết rõ kẻ thù của chế độ chính là thành phần dân chúng đang bị họ đè đầu cưỡi cổ. Điều họ luôn cảnh giác là tìm cách tiêu diệt hoặc vô hiệu hoá  những tổ chức nào có khả năng làm lung lay quyền lực hoặc có thể làm sụp đổ chế độ. Một trong những tổ chức mà họ nhắm tới đầu tiên là Giáo hội Công Giáo.

 

Chế độ cộng sản đã không thành công trong quyết tâm tiêu diệt Công giáo qua các hình thức bắt bớ, tù đày, quản chế các chức sắc tôn giáo, triệt hạ các nhà thờ, tịch thu cơ sở tôn giáo, chiếm đoạt tài sản đất đai của giáo hội...trong thời kỳ chế độ còn tự giam mình trong cảnh hoang sơ rừng rú, chưa tiếp cận với thế giới văn minh bên ngoài. Hình thức này làm cho nhiều người hoảng sợ nhưng chưa có thể Bịt Miệng hết những người chống đối trong Giáo hội công giáo. Chế độ phải quay sang một thủ thuật tinh vi hơn.

 

Có một điều ít người biết, ngay cả một số người công giáo cũng chỉ biết lờ mờ, đó là chế độ Việt gian cộng sản đã cướp đi quyền phong chức và bổ nhiệm các Giám Mục và Linh mục của Giáo hội công giáo. Nói cho rõ hơn, Toà Thánh chỉ có quyền tuyển lựa và lập danh sách các ứng viên gởi lên. Đảng cộng sản toàn quyền lựa chọn và quyết định ai được cho phép chịu chức. Ứng viên nào không "tốt"dưới cái nhìn của đảng sẽ bị loại. 

 

Hiện nay trong số các Giám mục còn làm việc tại Việt Nam, đa số là những vị chịu chức Giám mục sau năm 1975, nghĩa là những người được đảng cộng sản chọn và cho phép được làm Giám Mục. Xin nhắc lại, tôi không gọi các Giám mục đó người của cộng sản, tôi chỉ nói các vị đó được đảng cộng sản chọn và cho phép làm Giám mục. Vì là những người được đảng cộng sản chọn và cho phép làm Giám mục nên các ngài có tự đưa tay Bịt Miệng của mình trước những tội ác tày trời của đảng xúc phạm đến Dân Tộc là điều không có gì khó hiểu. Một Hội Đồng Giám Mục Việt Nam (HĐGMVN) gồm đa số là những Giám mục được đảng chọn và cho phép làm Giám mục sẽ trở thành một Hội Đồng Giám Mục bị Bịt Miệng là lẽ đương nhiên.

 

Vì không hiểu hoàn cảnh các Giám mục Việt Nam dưới chế độ cộng sản đã bị bắt buộc phải đưa tay Bịt Miệng của mình nên thỉnh thoảng có người thắc mắc và đặt vấn đề tại sao HĐGMVN lại im lặng một cách khó hiểu trước những sự kiện mà đáng lẽ trong chức năng là "Chứng Nhân Cho Sự Thật" HĐGMVN  phải có tiếng nói!

 

Tôi cảm thấy xót xa cho hoàn cảnh của HĐGMVN đã bị chế độ vô thần Việt gian cộng sản dùng Chức Giám Mục do Thiên Chúa lập ra như chiếc dây thòng lọng quàng vào cổ để các Ngài phải tự đưa tay Bịt Miệng chính mình và cam chịu cảnh có miệng không lời. Mặc dù trong lòng các Ngài cũng cảm thấy xốn xang đau xót cho cảnh đồng bào Việt Nam đang chịu bao nhiêu thứ bất công dưới chế độ độc tài cộng sản!

 

Để làm nhiệm vụ Chủ Chăn, hàng năm HĐGMVN nhóm họp và ra một Thư Chung cho cộng đồng Dân Chúa. Tôi đã đọc khá nhiều Thư Chung này và thấy trong đó lời nhiều hơn ý. Có người đã làm thơ gởi lên diễn đàn điện tử gọi đó là "Thư Chung...chung!"

 

Viết tới đây tôi bùi ngùi nhớ lại một vị Tổng Giám mục đã can đảm không Bịt Miệng của mình nên đã bị cộng sản giết chết vào năm 1988, đó là Đức Tổng Giám Mục Philipphê Nguyễn Kim Điền của Tổng Giáo phận Huế. Đối với tôi, Đức Tổng Giám Mục Philipphê Nguyễn Kim Điền là một vị Thánh Tử Đạo, là một mẫu Giám Mục điển hình của Giáo hội và của Dân Tộc Việt Nam. Tôi dâng lời tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho Dân Tộc và Giáo hội Việt Nam một người con như Tổng Giám Mục Philipphê Nguyễn Kim Điền. ( Gần đây có một số anh em Linh mục ký tên là "Nhóm Linh mục Philipphê Nguyễn Kim Điền", tôi thích lắm! Tôi cũng muốn được vinh dự mang tên của Ngài nhưng chưa biết làm sao. Nhân đây con xin hỏi các cha trong Nhóm, nếu con muốn xin gia nhập vào Nhóm Linh mục Philipphê Nguyễn Kim Điền thì con phải làm sao?)

 

Trong khi đó về mặt chìm, chế độ cộng sản dựng ra cái gọi là Ủy Ban đoàn kết  công giáo yêu nước và ban bổng lộc và quyền hành cho những giáo sĩ, giáo dân tham gia vào tổ chức đó để làm thành một thứ siêu giáo hội đầy quyền lực. Mặc dù họ không mang một chức tước gì cao trọng của giáo hội, nhưng chính nhóm này mới thực sự là những kẻ điều hướng con đường đi của Giáo hội Công Giáo Việt Nam dưới chế độ cộng sản. Đứng đầu nhóm này là Linh mục Huỳnh Công Minh, một con người có dáng vẻ từ tốn, nói năng nhỏ nhẹ, thái độ khiêm nhu.  Linh mục Huỳnh Công Minh ngoài vai trò là đại biểu quốc hội của chế độ Việt gian cộng sản còn kiêm nhiệm thêm chức vụ cha sở Nhà Thờ Chánh Toà Sài Gòn, Tổng Đại diện của cái gọi là Tổng Giáo Phận Thành Phố Hồ Chí Minh và là Phó Giám Đốc Đại Chủng Viện Sài Gòn, cơ sở đào tạo các Linh mục cho Giáo hội Công giáo Việt Nam.

 

Bàn tay vô hình Bịt Miệng Giáo Hội Công Giáo

 

Để biết được bàn tay vô hình của chế độ Việt gian cộng sản thò vào lũng đoạn Giáo hội Công giáo Việt Nam ra sao, tôi đọc đoạn văn trích ra trong Niên Giám 2004 của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, phần nói về "Tổng Giáo phận  Thành phố Hồ Chí Minh, trang 696: " Tháng 8-1993, Đức Tổng ( Phaolô Nguyễn Văn Bình) ngã bệnh nặng, Toà Thánh cử Đức cha Nicola Huỳnh Văn Nghi làm Giám quản giáo phận. Sau khi hồi phục một phần sức khoẻ Đức Tổng Phaolô bàn giao mọi việc điều hành giáo phận cho Đức cha Nicôla, nhưng vẫn giữ quyền Tổng Giám mục. Ngày 1-7-1995 Đức Tổng Phaolô từ trần, Đức cha Nilcola vẫn tiếp tục giữ chức giám quản Tổng giáo phận, tuy nhiên ngài đã không được chánh quyền chấp thuân. Vì thế ngày 10-3-1998, Toà Thánh đặt Đức cha Gioan Baotixita Phạm Minh Mẫn, giám mục phó giáo phận Mỹ Tho làm Tổng Giám mục Giáo phận TP Hồ Chí Minh và Ngài về  nhận toà ngày 2-4-1998. Ngày 28-9-2003, ĐTC Giaon Phaolô II đã đặt ngài làm Hồng Y và ngày 21 –10 ngài nhận mũ đỏ Hồng y tại Rôma."

 

Như vậy, sau khi Đức Cha Bình qua đời 1-7-1995, Linh mục Huỳnh Công Minh vẫn đang nắm chức Tổng Đại Diện của Tổng Giáo phận Sài Gòn và sau đó Đức Cha Huỳnh Văn Nghi không được chính quyền chấp nhận phải cuốn gói ra đi. Từ đó Toà Tổng Giám mục Sài Gòn trống ngôi gần 3 năm trời cho tới ngày 10-3-1998, Toà Thánh đặt Đức Cha Gioan Baotixita Phạm Minh Mẫn, lúc đó đang là Giám mục phó giáo Phận Mỹ Tho vào chức vụ Tổng Giám mục Sài Gòn. Việc Toà Thánh phải chọn một Giám mục phó của một giáo phận nhỏ nhất miền Nam đặt lên làm Tổng Giám Mục Sài Gòn sau khi Tổng Giáo phận này trống ngôi trong gần 3 năm phải hiểu là một quyết định không bình thường.  Qua diễn biến nói trên tôi hiểu là Giám mục Huỳnh Văn Nghi vì không được lòng đảng nên phải ra đi và Giám Mục Phạm Minh Mẫn phải có sự đồng ý của Linh mục Huỳnh Công Minh mới có thể về ngồi vào ghế Tổng Giám Mục Sài Gòn!

 

Không hiểu tại sao khi đọc đoạn văn trên tôi cảm thấy ghê ghê nhờn nhợn và có cảm giác như đang nhìn thấy một thứ gì giống như chiếc vòi của con bạch tuột nhầy nhụa, màu đỏ thẫm như máu, đang thò ra rụt vào, khi ẩn khi hiện chung quanh một chiếc ghế lớn không có người ngồi bên trong Toà Tổng Giám mục Sài Gòn, lúc đó đã bị đổi ra cái tên dài ngoằn ngoèo khó gọi và nghe rất chói tai: "Tổng- Giáo- phận- Thành- Phố- Hồ- Chí- Minh!"

 

Ngày nay chế độ Việt gian cộng sản vẫn đang phải bận tâm chống đỡ phong trào tranh đấu đòi hỏi dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo của các tổ chức khác nhau, trong đó có Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Giáo Hội Phật Giáo Hòa hảo, Hội Thánh Tin Lành..., nhưng về phía Giáo hội Công giáo, họ có thể ăn no ngủ yên không còn gì phải bận tâm. Chỉ còn một vài việc "linh tinh" mà họ phải làm là thỉnh thoảng trong các dịp lễ, dịp Tết các "cụ" trong Mặt Trận Tổ Quốc và Hội Đồng Giám Mục Việt Nam qua lại thăm viếng hữu nghị, chúc tụng nhau và trao đổi quà cáp cho nhau. Ngoài ra để tỏ lòng ưu ái và thưởng công lao cho những chức sắc Công Giáo đã có công  cổ võ và xây đắp tình hữu nghị thắm thiết giữa đạo Công giáo và chế độ Việt gian cộng sản, Chủ tịch Nhà nước Lê Minh Triết đã ban Huân Chương Đại Đoàn Kết Dân Tộc cho hai Giám mục Nguyễn Văn Sang và Bùi Tuần vào ngày 18-11-2006, Giám mục Nguyễn Văn Sang đã hãnh diện thông báo trong một lá thư Mục Vụ. 

 

Trong thời gian qua có những biến cố đáng chú ý xảy ra trong Giáo Hội Công Giáo Việt Nam đó là việc Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng sang Rôma thăm viếng Giáo Hoàng Bênêđictô XVI và phái đoàn Toà Thánh qua thăm Việt Nam sau đó. Có dư luận cho rằng đó là những bước dọn đường đưa tới việc Toà Thánh thiết lập bang giao với chế độ Việt Gian cộng sản trong một ngày gần đây.  Tôi không biết dư luận đó có đúng hay không, và nếu Toà Thánh Vatican chính thức bang giao với Việt Nam thì Dân Tộc và Giáo Hội Công giáo Việt Nam sẽ được những điểm lợi gì. Có một điều tôi có thể khẳng định ngay từ bây giờ là nếu việc bang giao xảy ra thì Hội Đồng Giám Mục Việt Nam sẽ phải tự Bịt Miệng của mình kỹ hơn.

 

Người ta hay dùng hình ảnh và cách nói " chủ chăn và đoàn chiên" để diễn tả hình thức tổ chức và sinh hoạt của Giáo hội Công Giáo, chủ chăn đi đâu, đoàn chiên theo đó. Tại Việt Nam nơi mà lòng sùng kính và vâng phục các Đấng Chủ Chăn rất cao độ, có lúc gần như mù quáng thì hình ảnh chủ chăn và đoàn chiên càng đậm nét. Không cần phải nói tới sự vâng phục các Giám mục là những chức vị quá lớn lao, chỉ cần nói tới các Linh mục, các Cha xứ. Trong giáo xứ, hễ cái gì Cha nói đúng là đúng, cái gì Cha nói sai là sai, cái gì Cha cho phép làm là được làm cái gì Cha bảo không được là không ai dám cãi. Dựa vào tâm lý đó, chế độ cộng sản chỉ cần làm sao nắm được các chủ chăn là họ sẽ có cả một đàn chiên ngoan ngoãn lững thửng bước theo sau.

 

Trong phạm vi này chứng tỏ chế độ Việt gian cộng sản xứng đáng làm thầy dạy chế độ cộng sản Trung Quốc. Cộng sản Trung Quốc đã dại dột lập ra Giáo Hội Công Giáo ly khai nên đã bị người công giáo xa lánh và tẩy chay; trong khi đó chế độ cộng sản Việt Nam vẫn giữ nguyên cơ cấu Hội Đồng Giám Mục hiệp thông với Toà Thánh La Mã, nhưng họ đã biến thành ra một Hội Đồng Giám Mục bị Bịt Miệng. Họ áp dụng thật nhuần nhuyễn công thức chủ chăn và đoàn chiên "Chúng tôi không cần nắm các anh, chúng tôi chỉ cần nắm các Giám Mục của các anh."

 

 Các Linh mục Việt Nam hải ngoại bị Bịt Miệng

 

Sự đè nén lâu ngày của chế độ Việt gian cộng sản khiến người dân không còn chịu nổi, càng ngày càng có nhiều tiếng nói phản kháng và phong trào chống đối nổi lên. Những tiếng nói rời rạc đó dần dần kết tụ lại thành Phong Trào Dân Chủ. Phong Trào Dân Chủ càng lúc càng dâng cao và dĩ nhiên là chế độ cộng sản thẳng tay đàn áp.

 

Mặc dù phong trào là tiếng nói chung của nhiều người, nhiều nhóm khác nhau  nhưng ai cũng hy vọng các tổ chức tôn giáo sẽ có tiếng hỗ trợ mạnh mẽ. Trong nước thì người dân đã bị Bịt Miệng vì thế niềm hy vọng của những người đang tranh đấu đòi hỏi sự công bằng cho dân tộc hướng về đồng bào đang sống trong các nước tự do tìm chỗ dựa tinh thần. Nói rõ hơn là người dân trong nước trông cậy nơi các Linh mục đang coi các cộng đồng công giáo Việt Nam hải ngoại, vì các ngài có giáo dân và tiếng nói của các ngài được giáo dân nghe theo.

 

Qua kinh nghiệm bản thân trong hơn 15 năm đi lại khá nhiều nơi trên thế giới, tôi thấy một số đông Linh mục Việt nam hải ngoại cũng biết xót xa cho hoàn cảnh đồng bào quê nhà bị chế độ bất nhân đè đầu cưỡi cổ và thương cho những người vì lý tưởng Dân Tộc lên tiếng đòi tự đo mà bị bắt bớ tù đày. Bằng chứng là các ngài có nhắc đến các việc đó trong phần Lời Nguyện Giáo Dân trong các lễ ngày Chúa Nhật.

 

Một số Linh mục khác rất hăng hái viết bài hỗ trợ cho các phong trào tranh đấu Dân Chủ và tự do tôn giáo, tự mình và kêu gọi giáo dân biểu tình phản đối sự bạo ngược của chế độ cộng sản, bày tỏ sự hỗ trợ những người tranh đấu trong nước đang bị cộng sản cầm tù. Tôi xin nghiêng mình kính cẩn trước những vị Linh mục có tinh thần cao cả đó. Nhưng rất tiếc là tên tuổi của những vị linh mục nặng tình với Dân Tộc đếm chưa hết trên đầu các ngón tay.

 

Trong khi đó đa số Linh mục Việt Nam hải ngoại thường xử dụng câu nói "Linh mục không làm chính trị" để biện minh cho thái độ phủi tay trước hoàn cảnh đồng bào bị chế độ Việt gian cộng sản khai thác đến tận xương tủy ở quê nhà. Sau một thời gian quan sát và tìm hiểu, tôi đã thấy đa số anh em Linh mục nói câu đó là những người trẻ, sinh sau đẻ muộn, lớn lên học hành và chịu chức Linh mục ở nước ngoài. Họ không đủ ý thức và sự cảm thông về hoàn cảnh của đồng bào sống dưới chế độ cộng sản tại quê nhà. Một số khác cũng từng là nạn nhân của chế độ cộng sản, đã vượt biên trốn ra nước ngoài, nhưng nay có nhu cầu về thăm quê hương và đã bị chế độ cộng sản dùng nhu cầu này làm thành chiếc dây thòng lọng quàng vào cổ và các ngài cũng đã tự đưa tay Bịt Miệng của mình để khỏi bị làm khó dễ khi về Việt Nam! Trong thực tế, có nhiều Linh mục đi đi về về Việt Nam như đi...chợ!

 

Hãy thắp lên một ngọn đèn

 

Tôi vô cùng đau xót cho số phận của dân Tộc Việt Nam đang  sống dưới chế độ Bịt Miệng người dân trong giai đoạn lịch sử này. Dĩ nhiên chế độ bất nhân này rồi cũng sẽ bị sụp đổ theo quy luật của lịch sử và rõ ràng nhất là bài học về sự sụp đổ của chế độ cộng sản Liên Xô, là quan thầy của chế độ cộng sản Việt Nam, nơi mà Hồ Chí Minh đã đến học đòi và mang cái ách cộng sản về quàng vào cổ Dân Tộc. Chế độ cộng sản Việt Nam đã Bịt Miệng người dân bằng sự kinh sợ, nhưng thử hỏi chế độ đó còn tiếp tục Bịt Miệng người dân cho đến bao giờ?

-        Nếu Dân tộc Việt Nam chịu bó tay và không làm gì cả. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

-        Nếu Dân tộc Việt Nam chỉ than thở và bày tỏ sự xót xa cho số phận những người tranh đấu đang bị xử án và cầm tù và chỉ cầu nguyện cho họ. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

-        Nếu Dân Tộc Việt Nam ngồi đó mà quy trách nhiệm cho người này người khác, lên án và chửi bới những người không đồng quan điểm và đường lối tranh đấu của mình. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại

-        Nếu dân tộc Việt Nam chỉ phản kháng bằng các cuộc biểu tình, các Thỉnh Nguyện Thư, các Tuyên cáo, các Lời Tuyên Bố, các bản Lên Tiếng...mà không có một hành động cụ thể nào kèm theo. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

-        Nếu các tôn giáo trong nước chỉ biết lo cho quyền lợi tôn giáo của mình mà quên đi số phận chung của Dân Tộc. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn taị.

-        Nếu Dân Tộc Việt Nam viết thư gởi các chính khách ngoại quốc, các Dân biểu Nghị sĩ các nước tự do, các cơ quan nhân quyền quốc tế ...xin can thiệp giúp cho số phận những người bị đàn áp trong nước mà không có một hành động cụ thể nào kèm theo. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

-        Nếu Dân tộc Việt Nam chỉ biết trông cậy vào sức mạnh ngoại bang để cứu những người tranh đấu bị cộng sản giam giữ và "nhờ" các thế lực ngoại bang lật đổ giùm chế độ Việt gian cộng sản. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

 

Chỉ khi nào Dân Tộc Việt Nam biết tập họp sức mạnh của ý chí của mình trong quyết tâm tẩy trừ chế độ Bịt Miệng người dân trong một cuộc chiến giữa THIỆN và ÁC, giữa CHÍNH và TÀ, giữa DÂN TỘC VIỆT NAM và CHẾ ĐỘ VIỆT GIAN CỘNG SẢN. Chừng đó chế độ Bịt Miệng người dân sẽ bị tiêu diệt.

 

Tự Do không phải là quà tặng trên trời rơi xuống, phải tranh đấu mới có Tự Do.  Một chế độ độc tài bám rễ trên quê hương đã lâu như chế độ Bịt Miệng người dân tại Việt Nam hiện nay không thể bị đánh bật một cách dễ dàng nếu không nghiên cứu để dò ra được đầu mối phải tháo gỡ.

 

Lời kết

 

Những điều suy nghĩ đó đã làm phản ứng phẫn nộ theo cảm tính lúc vừa coi tấm hình "Bịt Miệng" đã tan biến trong tôi. Hình ảnh người công an có tên Nguyễn Minh Tân, kẻ đang Bịt Miệng cha Lý đã khiến tôi phẫn nộ lúc đầu nhưng xét cho cùng, anh ta đáng thương hơn là đáng trách, anh chỉ là một tay sai cũng như bao nhiêu tay sai khác của tập đoàn thống trị chủ trương Bịt Miệng cả dân tộc. Vấn đề là qua tấm hình "Bịt Miệng" đó những người Việt Nam còn có lương tri phải làm gì? Chắc chắn là mỗi người đã có một câu trả lời riêng.

 

Về phần tôi, tôi không nguyền rủa hay kết án những kẻ ngồi xét xử cha Lý cũng như mấy người công an có mặt trong hình, họ chỉ những kẻ thừa hành của một cơ cấu chính trị ác độc đang đè đầu cưỡi cổ dân tộc.

 

Tôi cũng không than phiền, không chỉ trích, không lên án các Giám Mục Việt Nam đã im hơi lặng tiếng trước tội ác của chế độ Việt gian cộng sản xúc phạm tới Dân Tộc, vì tôi biết rằng các ngài bị ở vào cái thế bị bắt buộc phải đưa tay Bịt Miệng của mình.

 

Ngược lại tôi sẽ làm hết khả năng, tận dụng hết mọi điều kiện và hoàn cảnh cho phép để làm cháy bùng lên ngọn lửa mà Linh mục Nguyễn Văn Lý đã cam đảm đốt lên trong lòng dân tộc. Chính ngọn lửa đó khi được bốc lên cao sẽ có sức thiêu rụi và phá hủy các bức tường đang bao che sự bất công, tàn ác của chế độ Bịt Miệng người dân.  

 

Tôi lên tiếng kêu gọi toàn thể đồng bào Việt Nam hãy cùng nhau tìm cách tháo gỡ cơ cấu của chế độ Bịt Miệng người dân. Trước mắt xin hãy tham gia và tích cực hỗ trợ cho cuộc vận động Tẩy Trừ Huyền Thoại giả trá Hồ Chí Minh, một cuộc vận động rộng lớn và quyết liệt do PhongTrào Quốc Dân Đòi Trả Tên Sài Gòn phát động trên toàn thế giới trong năm 2007. Tôi quan niệm rằng Huyền Thoại giả trá Hồ Chí Minh là chỗ dựa cuối cùng để chế độ Bịt Miệng người dân hiện nay nấp phía sau đó mà tồn tại.

 

Nhân đây, tôi kêu gọi đồng bào công giáo Việt Nam hãy lãnh nhận trách nhiệm của mình trước hiện tình đất nước, mỗi người có một lương tri và khả năng phán đoán riêng về những vấn đề của Dân Tộc. Không thể nào bị lệ thuộc hoặc giao phó quyết định về chính trị và xã hội của mình cho bất cứ ai khác. Giáo hội không phải chỉ có các Giám Mục, Linh mục và Tu sĩ nhưng Giáo hội là toàn thể Dân Chúa, là những người đã được chịu phép Rửa Tội và mỗi người đều có trách nhiệm riêng của mình trước vận mệnh của dân tộc.

 

Một điều chắc chắc dựa trên quy luật của lịch sử là chế độ Bịt Miệng người dân hiện nay tại Việt Nam rồi cũng sẽ bị sụp đổ như bao nhiêu chế độ đã qua đi trong quá khứ. Chừng đó Giáo Hội Công Giáo Viêt Nam sẽ phải trả lời với Dân Tộc về vai trò và thái độ của mình trong thời kỳ chế độ Bịt Miệng Dân Tộc đang cầm quyền. Linh mục Nguyễn Văn Lý đã trả lời rồi.

 

 

Tại Thành Phố Auckland, New Zealand.

Tuần thánh năm 2007

 

Linh mục Andrew Nguyễn Hữu Lễ

 

 

Cụ Nguyễn Kim Như: Tuyệt Thực theo Lm Nguyễn văn Lý (24/2/2007)

Cụ Nguyễn Kim Như
Em ruột Đức Giám Mục Nguyễn Kim Điền
Hội Trưởng Hội Cao Niên Houston, Texas


http://audio.freevietnews.com/20070224cautam1.ram

Phát Biểu của Cụ Nguyễn Kim Như

từ Hoa Kỳ kính gởi "Nhóm Linh Mục

Tinh Thần Nguyễn Kim Điền" ở Huế.

  

Kính thưa quý Linh mục ở quốc nội trong "Tinh Thần Linh mục Nguyễn Kim Điền", chúng con là Micae Nguyễn Kim Như và Đỗ Minh Đức. Ngày hôm nay chúng con thi hành những nguyện ước trong năm qua. Khối 8406 ở hải ngoại thi hành chung ước nguyện rằng:   nếu trong quốc nội có những thành viên của Khối 8406  tuyệt thực thì hải ngoại này cũng đồng thanh tuyệt thực tiếp theo, hưởng ứng theo, trong uớc nguyện đó. Vậy hôm nay từ 9 giờ sáng ngày Thứ Bảy 24 tháng 2, 2007, chúng con khởi đầu từ 9 giờ sáng bắt đầu tuyệt thực.

 

Việc tuyệt thực có những đồng bào địa phương tham dự, gồm có ban điều hành đại diện cộng đồng ở thành phố Houston và phụ cận, các đảng phái, như đại diện Đảng Vì Dân do anh chị Nguyễn Công Bằng đến dự. Có đại diện của Liên Minh Dân Chủ Việt Nam. Có đại diện của Liên Minh Quang Phục Việt Nam. Và có đại diện của Hội Đồng Liên Tôn, Phật Giáo Hòa Hảo.

 

Sau phần Chào Cờ và Mặc Niệm, đến giờ tuyệt thực, thì có những phát biểu ý kiến của các nơi, các đại diện của đoàn thể chánh trị. Thứ nhứt, là đại diện của Đảng Vì Dân do anh Nguyễn Công Bằng và phu nhân phát biểu ý kiến.

 

Sau đó thì chúng con thi hành tuyệt thực gồm có Nguyễn Kim Như, Đỗ Minh Đức và 3 thân  hữu Houston tình nguyện gồm có 5 người tất cả. Sau những phát biểu ý kiến và những tham gia, thì chúng con thi hành nhiệm vụ ngồi tuyệt thực, mặc áo vàng bên ngoài có những  khẩu hiệu cầu nguyện cho Lm Nguyen Van Lý và các đại diện của Đảng Thăng Tiến Việt Nam trong quốc nội.

 

Sau đó chúng con tiến hành tuyệt thực giờ qua giờ, ngày qua ngày. Chúng con thiết lập thỉnh nguyện thơ xin chữ ký của đồng hương, để gởi lên chánh giới của Hoa kỳ, đòi hỏi chánh giới can thiệp vào sự bạo ngược của bạo quyền CS đàn áp các chiến sĩ dân chủ dân quyền ở trong nước.

 

Có 2 ông dân biểu địa phương gởi thơ tới, để khích lệ sự hiện diện tuyệt thực ngày hôm nay và nguyện xin cho cuộc tổ chức được thành công mỹ mãn. Có đài truyền hình SBTN Houston địa phương,  Radio Saigon Houston, Radio Tiếng Nước Tôi Houston. Sự hiện diện của họ phỏng vấn những người nơi đây là rất khích lệ.

 

Cầu mong cho có các cuộc biểu tình tuyệt thực tương tự. Mong chúng con hiệp thông cùng góp sức. Đây là sự khích lệ rất hài hoà, từ trước tới giờ mới có sự hiệp thông như vậy. Xin Cha Lợi Cha Lý và quý Linh mục ơ quốc nội  yên tâm. Chúng con hằng theo dõi những biến chuyển trong nước. Đồng bào sẵn sàng làm nhiệm vụ ... họ đến ký tên trong danh sách đó.  

 

Cuộc tuyệt thực của chúng con thành công mỹ mãn. Sau đó đến giờ bế mạc thì các hội đoàn, những người thiện nguyện và đồng bào đến chung vui với các con, làm lễ bế mạc, và kết quả mỹ mãn.

 

Lời tường thuật này để kính tin cho các Linh Mục trong Tinh Thần Lm Nguyễn Kim Điền, để phấn khởi. Ngoài này chúng con còn có những kế hoạch liên tục tuần tới, và sẽ tiếp tục làm những cuộc thắp nến, biểu tình và tuyệt thực tiếp theo trong tương lai.

 

Mong quý LM trong "Tinh thần LM Nguyễn Kim Điền"  yên tâm và cầu nguyện giúp sức cho chúng con có những tinh thần tranh đấu và thông cảm với đồng bào trong nước gặp nạn đau thương. Mong hồn thiêng sông núi phù hộ cho con dân Việt Nam hơn 84 triệu ở trong nước  và  ở hải ngoại trên 3 triệu người Việt Nam cùng một lòng và hướng về tương lai đất nước có dân chủ tự do và nhân quyền.

 

Con xin thành thật cám ơn các Cha. Các Cha có tấm lòng như vậy thì chúng con phải đáp ứng thiết thực và hy sinh. Sự hy sinh ở trong nước rất đáng kể và rất đáng khâm phục. Chúng con đáp lại phần nào sự hy sinh nhỏ mọn này, để đáp ứng và làm đẹp lòng dân tộc Việt Nam và Tổ Quôc Việt Nam, con xin kính chào các LM trong "Tinh Thần LM Nguyễn Kim Điền"

 

-- Cụ Nguyễn Kim Như, 24-2-2007

Em Đức Tổng Giám Mục Nguyễn Kim Điền,

Trưởng Ban Điều Hành Trung Tâm Lạc Hồng,

 Hội Trưởng Hội Cao Niên Houston

 

http://audio.freevietnews.com/20070224cautam1.ram

 

Nếu quý vị nghe âm thanh không được,

xin vui lòng download www.real.com (free)